Tên truyện: Dĩ phụ vi thiên
Tác giả: SSY124
Edit: Đường Tiếu
Chương 2: Dong binh đoàn mạnh nhất thành phố.
Jasmine gật gật đầu, cô cũng nghĩ như vậy, đang chuẩn bị xoay người đi phân phó chuẩn bị. Liền nghe thấy người đàn ông ‘Di’ hừ một tiếng, rồi sắc mặt có chút khó coi.
Người đàn ông điểm mở thông tin tạp ra, trên quầng sáng vừa xuất hiện là người tuấn tú nhã nhặn, ánh mắt đẹp long lánh, mang theo một cỗ phong độ của người trí thức, nhưng là không có người nào dám bởi vì vậy mà khinh thị hắn.
“Nguyên lai là Phí đội trưởng, có chuyện quan trọng cần phân phó sao?” Trên mặt người đàn ông mang theo một ít cung kính.
Người kia đẩy đẩy gọng kính của mình, mị mắt cười nói.
“Nghe nói có cao thủ đến đây, Dong binh đoàn của chúng ta đang cần, hy vọng lão ca có thể nhẫn đau bỏ thứ yêu thích, có yêu cầu gì thì lão ca cứ đề ra.”
Lời này nói xong, trên mặt người đó hơi hơi lộ ra một mạt chua xót, nhưng là rất nhanh liền biến mất.
“Phí đội trưởng lời này quá khách khí, ngài là khách hàng thân thiết của tôi, hết thảy dựa theo thủ tục đi. Bất quá thật nhiều Dong binh đoàn có hứng thú đối với người mới đến này, Phí đội trưởng xuống tay cần phải mau một chút.”
Trên quầng sáng người kia mím môi cười cười: “Đây là tự nhiên, bất quá một cao thủ như vậy, chỉ sợ mắt nhìn cũng sẽ không thấp.”
Ngụ ý, người này bọn họ đã muốn, nhưng lại phải xem coi người ta có chịu hay không.
Jasmine vẫn đứng ở bên cạnh, nghe bọn họ nói chuyện, trên mặt chợt lóe một mạt suy nghĩ sâu xa.
Mộ Dung Ngạn rời khỏi trung tâm lính đánh thuê Đại Hạ, liền bắt đầu tìm một điểm dừng chân tạm thời, khu vực dành cho lính đánh thuê tự nhiên là chỗ thích hợp nhất, nhưng mà đợi khi Mộ Dung Ngạn đến, biểu tình trên mặt càng có vẻ lãnh mạc.
Nhìn hai bên đường hoặc tụ cùng một chỗ thấp giọng nói chuyện phiếm, hoặc là người đi đường tụ năm tụ ba khoát vai nhau, thậm chí còn có vài con ma men ôm bình rượu say lúy túy, Mộ Dung Ngạn cúi đầu trầm mặc đi qua.
Khí chất của cậu cùng nơi này không hợp nhau, vừa đi vào liền gợi ra lực chú ý của mọi người, tất cả đều nghiêng mặt nhìn cậu, một thân khí chất bất phàm thêm khoác áo gió màu xám, vành nón ép tới cực thấp, lưng thẳng tắp, tư thế đi đường cũng là dạng tiêu chuẩn hơn nữa mang theo một cỗ ưu nhã mạc danh, tất cả đều bất đồng với lính đánh thuê nghèo túng như bọn họ.
Nhưng mà trên đời này tối không thiếu chính là loại người thấy hơi tiền thì nổi máu tham, nhìn Mộ Dung Ngạn một thân quần áo không sai, mấy nam nhân cho nhau một cái ánh mắt, không có hảo ý chậm rãi tới gần.
Chẳng qua lúc này, thông tin tạp của Mộ Dung Ngạn đột nhiên vang một tiếng, Mộ Dung Ngạn nâng cổ tay, bật mở lên.
Trên quầng sáng là nữ phục vụ viên vừa mới đón tiếp cậu.
“Mộc Ngạn tiên sinh ngài hảo, tin tức cầu mộ của Ngài đã có đáp lại, bất quá bởi vì nhân số quá nhiều, chúng ta sẽ thay Ngài điều chỉnh lại.”
Jasmine còn đang ưu nhã thông báo tin cho Mộ Dung Ngạn, lại đột nhiên nhìn thấy phía sau Mộ Dung Ngạn có vài bóng người lén lén lút lút, kinh ngạc la lên: “A! Mộc Ngạn tiên sinh……”
Vào lúc cô sợ hãi kêu lên, Mộ Dung Ngạn đột nhiên nghiêng người né đi cú đánh lén từ phía sau, xoay người đá một cái, lại đấm thêm hai quyền, chỉ thấy ba người đàn ông kia người ngã ngựa đổ té trên mặt đất, gào thét hô đau đớn.
Một màn này khiến người người chung quanh tính toán xem náo nhiệt đều ngây ngẩn cả người, một đám người nguyên bản còn tính toán đánh chủ ý lên người Mộ Dung Ngạn, cũng thật cẩn thận thu hồi tâm tư, mọi người đều lộ ra ánh mắt cẩn thận, đánh giá thiếu niên thân thủ hơn người này.
Ngay cả Jasmine trên quầng sáng cũng là một bộ trợn mắt há hốc mồm, tuy rằng quầng sáng thực lay động, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cô xem rõ Mộ Dung Ngạn là như thế nào trong nháy mắt giải quyết ba người đàn ông cao to kia
“Phát lại đây nhìn xem.”
Thần trí Jasmine bị một đạo thanh âm trầm lãnh kéo về.
Vội vàng sửa sang lại tư liệu rồi phát qua cho Mộ Dung Ngạn, Mộ Dung Ngạn thậm chí đứng luôn trên đường mà xem tư liệu, tựa hồ căn bản không sợ ba người đàn ông phía sau vừa bị cậu đánh đến kêu cha gọi mẹ đứng dậy đánh lén hoặc gọi người tới.
Mộ Dung Ngạn xem rất nhanh, đem tư liệu của mười Dong binh đoàn xem xét một lần, rồi mới lựa chọn sử dụng một Dong binh đoàn trong đó, điểm đi vào, quét vài lần rồi mới lui ra.
“Mạch rượu dong binh đoàn.”
Jasmine không chút nào ngoài ý muốn lựa chọn của cậu, gật gật đầu. “Đúng vậy, tôi sẽ lập tức an bài. Mạch rượu dong binh đoàn Phó đoàn trưởng Phí Tư tiên sinh sẽ lập tức liên lạc với ngài, thỉnh ngài chờ một lát.”
Mộ Dung Ngạn gật gật đầu, Jasmine nhịn không được lại nhìn cậu thêm vài lần, rồi cô mới đóng kín thông tin quầng sáng.
So với Mộ Dung Ngạn trầm mặc và bình tĩnh, chung quanh cậu lại đột nhiên sôi trào lên, những người đang lười nhác tựa trên tường đánh giá cậu, vừa nghe đến Mạch rượu dong binh đoàn, liền nhịn không được nhảy dựng lên.
Dựa vào! Mạch rượu dong binh đoàn a! Thế nhưng là Dong binh đoàn cường đại nhất Du Mộc thị! Dù phóng nhãn toàn bộ liên bang, cũng có thể tiến vào top một trăm dong binh đoàn mạnh nhất, giấc mộng của bọn họ chính là có thể tiến vào dong binh đoàn cường đại này.
Nhìn Mộ Dung Ngạn đầy mặt lạnh lùng, tựa hồ đối với việc này căn bản là không thèm để ý. Bất quá cậu cũng không phải chờ lâu lắm, thông tin tạp phát ra âm thanh báo hiệu, là một dãy số xa lạ, Mộ Dung Ngạn bật lên.
Trên quầng sáng vừa xuất hiện là nam tử tuấn tú nhã nhặn, đeo một kính mắt màu bạc, nhìn thấy Mộ Dung Ngạn liền lộ một nụ cười nhẹ lễ phép: “Mộc Ngạn tiên sinh, ngài hảo. Tôi là phó đoàn trưởng của Mạch rượu dong binh đoàn.”
“Ngài hảo.”
“Hoan nghênh cậu lựa chọn chúng tôi, như cậu đã thấy, đãi ngộ của chúng tôi đưa ra là tối cao, còn một ít điều kiện và yêu cầu cụ thể, chúng ta có thể giáp mặt bàn bạc.”
Mộ Dung Ngạn gật gật đầu, cậu cũng có ý như vậy.
Trên quầng sáng Phí Tư lập tức tươi cười đầy mặt yêu cầu Mộ Dung Ngạn đến trao đổi điều kiện.
Đóng lại thông tấn khí, Mộ Dung Ngạn nhớ tới cậu không biết Mạch rượu Dong binh đoàn nằm ở đâu, ánh mắt liếc nhìn chung quanh rồi thẳng thừng hỏi các lính đánh thuê bên cạnh. “Mạch rượu Dong binh đoàn nằm ở đâu?”
Mọi người xung quanh chưa kịp phục hồi tinh thần lại, mờ mịt quay đầu, rồi mới chỉ vào tòa nhà hùng vĩ nhất, tối cao nhất trong giới lính đánh thuê ở đây.
Mộ Dung Ngạn cũng không nói lời cảm ơn, cất bước đi theo phương hướng mà người kia chỉ.
Phí Tư đóng kín thông tấn khí, nhịn không được lộ ra một tươi cười hài lòng, người đàn ông bên cạnh hắn nhìn thấy không khỏi run rẩy, cẩn thận hỏi. “Lão hồ ly ngươi lại làm nên chuyện tốt gì?”
“Đợi lát nữa ngươi liền biết.” Phí Tư cười cười, vỗ vỗ vào Điền Vừa, cười phá lệ gian trá.
Điền Vừa lập tức biết, lại có người sắp bị lão hồ ly này ăn sống: “Có nên nói một tiếng với đội trưởng hay không a.”
“Không cần.”
Phí Tư nói xong liền dẫn đầu vào thang máy: “Nhanh lên, đừng làm cho khách nhân của chúng ta đợi lâu.”
Điền Vừa trong lòng rất hiếu kì, lập tức bước theo sau.
Quả nhiên như Phí Tư đoán trước, cơ hồ không đến mười lăm phút, Mộ Dung Ngạn liền xuất hiện ở trước tòa nhà lính đánh thuê cường đại nhất, cũng chính là tổng bộ của Mạch rượu dong binh đoàn.
Mạch rượu dong binh đoàn không hổ là dong binh đoàn lớn nhất Du Mộc thị, kiến trúc hoàn toàn khác với những tòa cao ốc khác, chẳng những chiếm lĩnh khu vực trung tâm, hơn nữa diện tích còn rất lớn, điều này nói rõ tài lực của Mạch rượu dong binh đoàn đặc biệt hùng hậu.
Mộ Dung Ngạn như trước thần sắc lạnh nhạt đi tới cửa, trông cửa là vài trạm lính đánh thuê, xem bộ dáng bọn họ chính là kỷ luật nghiêm minh, huấn luyện tốt.
Nhìn thấy Mộ Dung Ngạn đi tới, một người trong đó khách khí hỏi. “Tiên sinh, có chuyện sao?”
“Phí Tư tiên sinh hẹn tôi nói chuyện.”
Lính đánh thuê trông cửa lập tức gật gật đầu: “Thỉnh chờ.”
Lính đánh thuê bảo vệ cửa mới nhập mật mã, mở ra lại không phải cửa chính, mà là một cánh cửa hông. Hắn xoay người nhìn Mộ Dung Ngạn: “Mời đi theo tôi.”
Mộ Dung Ngạn đi vào, mới phát hiện cửa hông là trực tiếp thông đến thang máy, bốn gian thiết trong thang máy được thay bằng thủy tinh, có thể trực tiếp nhìn ra bên ngoài vào thời điểm thang máy lên xuống.
Mộ Dung Ngạn chậm rãi nhìn đại sảnh, trong không gian rộng mở không thiếu lính đánh thuê, càng có một đống người tụ trước tivi, nhìn tiết mục náo nhiệt, còn có người nâng ly nhàn nhã trò chuyện trên trời dưới đất.
Rất nhanh liền đến tầng chỉ định, cửa thang máy mở ra, lính đánh thuê dẫn đường lúc nãy chỉ chỉ cánh cửa phòng trước mặt: “Phó đoàn trưởng ở bên trong.”
Mộ Dung Ngạn nói cảm ơn, lập tức đi qua.
Vừa đến cạnh cửa, cửa liền bị mở ra. Mở cửa là một người đàn ông cao lớn cường tráng, mày rậm mắt to, có vẻ trung hậu mà cương nghị.
“Mộc ngạn tiên sinh, mời tiến vào.”
Một thanh âm ôn hòa truyền đến, Phí Tư đứng ở bên cạnh sô pha, mỉm cười nhìn cậu.
────────────────────────────
Tác giả: Mộ Dung Ngạn là tiểu mặt than, cảm xúc rất ít lộ ra ngoài……
Lão cha xuất trướng vào lúc sau, so sánh với nhau, lão cha khí tràng cường đại hơn!
Hết chương 2.
:3 yêu nàng
Theo ta, em là tiểu mặt than thì anh chính là đại mặt than. :”3
Siêu cấp mặt than =)))))))))))